Emotion: nơi để ai đó thỏa sức “bay” theo cách của mình…

Emotion đơn giản là những gì về cảm xúc của mỗi người, nó không chỉ thể hiện thế giới tâm hồn mà còn là nơi để ai đó thỏa sức “bay” theo cách của mình…

Nhớ hồi thời cấp 1, tôi cùng lũ con gái trong xóm rất thích may quần áo cho mấy con búp bê. Các bạn luôn bảo tôi sao may đẹp vậy, mai sau nhất định làm nhà thiết kế. Thầy dạy vẽ lại bảo mai sau nhất định tôi sẽ thành họa sĩ, không hiểu sao, nghe vậy tôi ghét lắm. Ghét thì ghét bị gọi vậy, nhưng tôi vẫn thích làm những món đồ handmade nho nhỏ, vẫn thích ngồi ngắm chúng hàng giờ rồi tủm tỉm cười một mình, rồi vẫn thỉnh thoảng tẩn mẩn mấy mòn đồ tưởng chừng như bỏ đi. Giờ nghĩ kỹ, tôi thấy như một cái duyên mà khó bỏ vậy. Bố mẹ tôi cũng có dính chút xíu đến nghệ thuật, khi lên cấp 3 đột nhiên tôi chuyển sang quyết tâm thi mỹ thuật và ngay đến thời điểm này, “Anh chồng” cũng là một dân nghệ sĩ 100%.




Thời điểm tôi mở Emotion, nhiều người chắc sẽ nghĩ tôi bị vấn đề, khi bỏ phí cả một quãng thời gian dài ngồi trên ghế nhà trường, mà nhất là đối với một đứa, dành 8 năm cho mỹ thuật kể cả 3 năm cố gắng thi đi thi lại, chỉ để mở một cửa hàng handmade bình thường nhỏ bé… Đã có thời gian tôi làm việc cho một vài công ty, ngoài cảm giác bức bách hằng ngày check mail, nghiên cứu thị trường và đặc biệt mọi sự sáng tạo luôn bị gò bó theo những suy nghĩ của sếp, thi tôi không cảm nhận được bất cứ điều gì khác.

Quãng thời gian đầu, tôi phải suy nghĩ khá nhiều khi đề cập vấn đề sẽ mở một cửa hàng handmade với bố mẹ, nhưng chỉ có điều, một khi tôi đã thấy không hợp thì có ép cũng không thể theo được, và cũng thật may mắn khi chính bố mẹ là nhà đầu tư lớn nhất và duy nhất cho Emotion trong thời kỳ mới mở.Emotion: Nơi chạm tới của “bà mẹ một con”

Tuy Emotion ra đời là do sở thích cá nhân, nhưng nó đã trở thành tài sản lớn nhất tiếp theo đối với tôi lúc này. Ngoài một ông chồng nghệ sĩ khiến tôi tự hào, cùng một bé gái của đời mình, nếu nói, Emotion là đứa con thứ hai của vợ chồng tôi thì cũng không hề sai tẹo nào, từ cái tên cho đến sản phẩm của shop, anh ấy luôn góp “giọng”. Năm đầu tiên, khi mà Emotion trên Phố Cổ, tiền thuê cửa hàng mỗi tháng đều lên con số khủng trong khi những mặt hàng chủ yếu của shop đều là đồ nhỏ lẻ, giá trị không nhiều, việc bán chúng để có lợi nhuận thì đều là không tưởng. Nhưng phải nói thật, cũng nhờ nhận bán thêm một số sản phẩm của “anh chồng họa sĩ” mà shop cũng chưa bao giờ biết đến lỗ là như thế nào!




Nhiều shop sẽ định hướng cho mình những sản phẩm riêng, nhưng riêng tôi còn muốn làm nhiều thế hơn,tôi muốn biến Emotion thành nơi tràn ngập những đồ handmade do tôi làm. Sản phẩm của Emotion ngày càng đa dạng hơn, bên cạnh hoa tulip vải, đồ trang sức thì hiện tại, còn có sơn mài, lọ hoa vải bồi, búp bê bít tất, thú bông vải còn có tượng và mặt nạ giấy bồi, và rất nhiều thứ linh tinh, vụ vặt khác mà được tôi mày mò không chủ định…Nhưng nếu để ý một chút, thì gần như hầu hết sản phẩm của tôi đều liên quan đến vải, ngập tràn phòng làm việc của vợ chồng luôn không thể thiếu một góc lớn chứa vải. Vì phải đi khá xa để mua nên thường mỗi lần đi là một lô khá lớn, được dùng cho một tháng hoặc ít hơn, nhiều hơn tuỳ thuộc vào đơn đặt hàng.
Đăng bởi Thảo Phan
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên